chồng tôi thật quyến rũ

Nội dung truyện: Chồng Tôi Thật Quyến Rũ. Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt cô. Đứng nghe toàn bộ cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm Lời nói này của Lý Thanh Thanh không khác gì một trái bom, nổ bay niềm hi vọng nhỏ nhoi của Trần Nghị. Anh vẫn luôn cho rằng bất quá do con tiện nhân Lâm Yên nói cái gì đó nên Hải Bối Nhi mới có thể ly hôn, anh còn cho rằng mình còn có thể níu kéo Hải Bối Nhi, không nghĩ tới Hải Bối Nhi có thể leo lên đùi vàng Tác giả Say - Bạn đang đọc truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ của tác giả Say. Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt cô. Đứng nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ Trọn Bộ được TruyenFull cập nhật mới nhất ngày 11/06/2023 . Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ một cách nhanh nhất. Theo dõi để xem được nhiều truyện mới nhất . Bài viết có thể bạn thích Thông tin Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ Trọn Bộ 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 11/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – Truyện Full Thể loại Ngôn Tình, Sủng Tags ngôn tình sủng, truyện sủng hoàn hay Bạn đang đọc truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ của tác giả Say. Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ trị. Cô em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy! Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy! Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao? Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì??? Ngoài ra, bạn có thể đọc thêm truyện cùng thể loại như Ông Xã Tôi Là Nam Thần hoặc Bí Mật Của Nữ Thần Danh sách chương Chương 1 Chương 2 Chương 3 Em gái cô giỏi hơn nhiều! Chương 4 Cô đến thay đi, thế nào? Chương 5 Bảo anh ta bỏ tôi để cưới cô đi Chương 6 Mau chóng có con Chương 7 Vợ chồng thân mật Chương 8 Cô xứng đáng sinh con cho tôi sao? Chương 9 Số tiền ba tỉ đồng Chương 10 Chị khóc sao? Chương 11 Điều bất ngờ trong tiệc sinh nhật Chương 12 Không nên từ chối tôi Chương 13 Anh ấy sẽ đón nhận sao? Chương 14 Khoác áo của đàn ông Chương 15 Vứt nó đi Chương 16 Cô ghen sao Chương 17 Lòng ghen ghét của cô em chồng Chương 18 Thông đồng được Chương 19 Tôi ngủ ở sô pha Chương 20 Chuyện tốt cho thể xác và tinh thần Chương 21 Gọi tôi là Huỳnh Đông Chương 22 Cô có thể so bì được sao? Chương 23 Trong đầu chỉ nghĩ đến cô Chương 24 Đúng là có duyên Chương 25 Chờ cô ở đây Chương 26 Thì ra em thích kích thích Chương 27 Tôi sẽ sống lâu trăm tuổi Chương 28 Trần Khả Như, có phải cô thầm thích tôi không? Chương 29 Tình huống bất ngờ Chương 30 Anh không đi à? Chương 31 Giá trị của cô là hai trăm triệu sao? Chương 32 Hốt phân Chương 33 Để Trần Khả Như đến cầu xin tôi Chương 34 Anh quá vô liêm sỉ Chương 35 Vậy lấy lòng tôi đi Chương 36 Lê Hoàng Việt, tôi thích anh Chương 37 Đừng yêu tôi Chương 38 Bạo lực internet Chương 39 Ai đang hãm hại cô? Chương 40 Tôi vẫn còn lựa chọn nào khác sao Chương 41 Thanh giả tự thanh Chương 42 Giả vờ không hay Chương 43 Trần Khả Như, chúng ta đình chiến đi Chương 44 Bị người khác chia rẽ Chương 45 Vợ yêu, nói cho anh ta nghe đi Chương 46 Cô Hân, xin cô tự trọng Chương 47 Thực sự hoang mang! Chương 48 Tôi muốn trái tim của em Chương 49 Cô và Lê Hoàng Việt đã kết hôn Chương 50 Chuyện đồn đại vô căn cứ Tổng hợp Chương Truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ “update 11/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đau đớn đã đoán trước không xảy ra, thay vào đó chính là một cái ôm đầy cứng rắn nhưng vẫn có chút ấm mở đôi mắt đang nhắm chặt, phát hiện cả người mình giống như một con mèo nhỏ rúc vào trong người...!Lê Hoàng Việt? Tại sao lại là anh? “Mau tránh ra cho tôi!” Trong giọng nói trầm thấp của anh còn chứa sức mạnh sắp bùng hình anh cao lớn, cả người toát ra sát khí lạnh lẽo khiến cho người đàn ông trung niên không rét mà run, khó khăn nuốt nước đó, người đàn ông trung niên kia bị dọa sợ, nhưng trước lúc đi vẫn hùng hổ nói thêm vài câu.“Dọa ai vậy, thứ hàng này ông đây không thèm!” Khi Trần Khả Như ngẩng đầu thì chỉ có thể nhìn thấy quai hàm đóng mở của bóng đêm khuôn mắt anh hiện rõ từng đường cong sắc bén lạnh lẽo nhưng lại đầy vẻ quyến không nghe thấy lời mắng chửi của tên lưu manh bởi vì trái tim cô đang đập thình thịch vô cùng nhanh, nhưng trong nháy mắt, chuyện vừa mới xảy ra đã hiện rõ lại trong đầu trí trở về, cô vội vàng thoát ra khỏi lòng ngực củaLê Hoàng Việt, đứng vững trước mặt anh, dáng vẻ hơi thê thảm lên tiếng hỏi “Sao anh lại ở đây?” Cơ thể mềm mại rút ra, cảm xúc mềm nhẵn trong tay bỗng biến mất, đột nhiên trái tim Lê Hoàng Việt xuất hiện cảm giác mất mát không rõ, nhưng mà anh cũng không quá để ý.“Tôi đã giúp cô, không định nói cảm ơn sao?” Lê Hoàng Việt nhướn mày, giống như đang quở trách cô không biết phải không phải anh trùng hợp bắt gặp thì chỉ sợ bây giờ cô đã bị người ta làm Khả Như nhíu mày, giống như là cảm thấy không thoải mái khi đối phương muốn cô trả ơn, lời nói “cám ơn” đã ra tới cửa miệng lại bị cô nuốt trở về.“Tôi là vợ anh, chẳng lẽ giúp tôi không phải chuyện đương nhiên sao?” “Vợ?” Anh cười một tiếng “Cô xứng sao?” Mặt Trần Khả Như tái nhợt, cô giấu đi vẻ ghen tuông dưới đáy mắt, cao giọng nói “Cho dù tôi xứng hay không xứng thì người vợ hợp pháp trong hộ khẩu của anh vẫn là tôi, đúng không?” Cô dám to gan như thế? Đôi mắt Lục Thành Thành tối sầm lại, đột nhiên giống như anh đang nghĩ tới điều gì đó, khóe mắt cong cong lập tức biến mất, môi nở một nụ cười nhạt quái lạ “Trần Khả Như, cô cố ý khiêu khích tôi sao?” Trong lòng Trần Khả Như cả kinh, ánh mắt hơi hoảng loạn. Người đàn ông này đúng là quá lý trí và cảnh nhanh chóng nắm lấy cổ tay của cô, dùng hết sức siết chặt lại, ánh mắt u ám dường như muốn nuốt chửng cô “Trước khi tôi nói trò chơi kết thúc thì cất ngay một chút khôn vặt này của cô lại đi, đừng có giở trò dưới mắt tôi!” Trần Khả Như bị đau nhíu đôi mày tuyệt đẹp lại, không vùng ra được bèn dứt khoát mặc kệ ra Lê Hoàng Việt đã tính toàn bộ mọi chuyện trên đầu cô, Trần Khả Hân, Đàm Thu Trang, hai người phụ nữ đấy có người nào không bị anh ta trêu chọc đâu! Đúng là vừa ăn cướp vừa la làng! Tuy cô rất bực mình nhưng hơi đảo mắt rồi nói một cách châm chọc “Cho nên, tổng giám đốc Việt bỏ cơm tối với cô Thu Trang là vì cố ý chạy tới đây theo dõi tôi, cảnh cáo tôi sao?” “Trần Khả Như, cô đừng tự mình đa có chỗ nào so được với Đàm Thu Trang chứ!” Lê Hoàng Việt dùng sức đẩy cô ra, trên gương mặt đẹp trai dần xuất hiện sự tức buồn cười, người phụ nữ này vậy mà dám nghĩ rằng bản thân có sức quyến rũ lớn đến thế sao, anh nói đầy lạnh lẽo “Cô cho rằng tôi rất rảnh rỗi sao, phần văn kiện chứng minh tài sản trước hôn nhân có thay đổi, cần cô ký tên.” Trần Khả Như không kịp đề phòng anh, cả người yếu ớt như một tờ giấy rũ quá gầy! Lại còn quá yếu.“Ôi...” Lúc ngã xuống đất, cô hét lên thất thanh, khuôn mặt nhăn nhúm lại, khó chịu không tầm mắt Lê Hoàng Việt rơi xuống bàn chân sưng đỏ của cô, trong mắt anh có hơi do dự, cơ thể bỗng dưng hơi nghiêng về phía nhiên cuối cùng đại não anh lấy lại tỉnh táo để ngăn cản hành động này lại, người phụ nữ này cũng chỉ đang giả bộ đáng thương mà thôi.“Nhanh ký vào đi!” Giọng điệu không kiên nhẫn thúc chồng giấy A4 cùng với cây bút mực được đặt trước mặt cô, theo gió thổi vang lên tiếng kêu sột cắn răng, cố chịu đựng cảm giác đau đớn truyền từ chân đến lưng, lật vài tờ rồi sau đó dứt khoát ký tên của mình lên chỗ ký chữ Trần Khả Như đoan chính, cứng cáp, rất có Hoàng Việt nhớ lại hai năm trước, lúc Trần Khả Như quyết đoán ký xuống đủ loại thỏa thuận trước hôn chí đến cả nội dung cũng không thèm xem, anh đã từng ngạc nhiên với chữ ký của tiếc, chữ không giống với người, danh không xứng với người phụ nữ giỏi mưu tính như Trần Khả Như làm sao có thể viết ra được những nét chữ đoan chính như vậy? Mà bây giờ cũng giống như thế, nhà ở, tiền bạc, cổ phần,...!những thứ mà tất cả phụ nữ khác đều để ý thì cô lại giả vờ thanh cao không thèm để Khả Như...!cô muốn dùng điều này để lấy lòng tôi sao? “Xem đi.” Cô đẩy giấy và bút ra, ăn vạ trên mặt đất không đứng dậy, mặt vô cảm Hoàng Việt khom lưng nhặt lên, không hiểu sao lại cảm thấy hơi phiền ứng của Trần Khả Như thật sự quá nhạt nhẽo, không thú vị! Đúng là quái lạ, vì sao vừa nãy anh lại muốn ngăn Lê Chí Cường lại, tự mình chạy tới nhìn Trần Khả Như ký tên chứ? Thật ra phần văn kiện này cũng không cần gấp, anh tới đây thật sự chỉ vì muốn chế nhạo và cảnh cáo Trần Khả Như sao? Đúng, nhất định là như có nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Trần Khả Như thì mới có thể tăng tốc độ trả thù của đèn đường mờ nhạt, Trần Khả Như ngồi trên mặt đất lạnh băng, nhìn bóng dáng Lê Hoàng Việt dần dần biến mất trong màn loại cảm giác cô độc không thể diễn tả tràn lan khắp người cô, chính là kiểu oán phụ bị vứt bỏ, cô hoàn toàn có thể hiểu rõ loại tâm trạng như cảm giác ưu thương nhàn nhạt đó không bị bùng nổ, vậy thì chắc chắn sẽ từ từ chết trong im lặng, giống hệt như vô số lần càng thêm tối sầm lại, gió lạnh nổi lên bốn Khả Như cố ép bản thân xua đi những cảm xúc đó, một mình cô ngồi ngẩn người ở chỗ này, ngộ nhỡ lại gặp phải tên côn đồnào nữa thì chắc chắn kêu trời trời không nghe, kêu đất đất không thấu không hề do dự, nhanh chóng gọi điện thoại cho Vũ Tuyết Trang, từng tiếng chuông vang lên rồi tự động ngắt, không có người bắt vì tính cách quái gở lạnh lùng khiến cho cô ít bạn đến mức đáng lẽ cô phải gọi cho Doãn Kiến Quốc- cha của cô sao? Quanh năm suốt tháng Doãn Kiến Quốc gần như không hề liên lạc với cô, hà tất gì cô phải tự làm mình mất mặt nói, vốn dĩ cô cũng không muốn gặp ông ta, từ trước đến nay cô chưa từng hy vọng có thể tìm thấy sự ấm áp của tình thân ở chỗ Doãn Kiến Khả Như cố gắng gồng tất cả cơ bắp trên người, khẽ cắn môi rồi cố sức đứng không có ai có thể dựa vào, vậy thì hãy tự dựa vào mình dù con đường phía trước là bụi gai thì cho dù có chảy máu đầm đìa cô cũng phải bước bước từng bước khập khiễng, mỗi một bước đi, dù cho có chạm đất nhẹ nhàng vẫn có cảm giác đau đớn xuyên tim, giống như siết chặt tất cả cơ bắp trong cố gắng đi về phía trước nhưng chỉ mới đi được khoảng mười mét thì mồ hôi đã tuôn ra đầy đầu, cả người lảo đảo muốn thể gầy gò ở trong gió đêm, giống như một tờ giấy mỏng, lúc nào cũng chực té thêm một lần đau như muốn xé tan tim gan, cả người cô co lại, đầu gối mềm nhũn, nhanh chóng ngã nhiên, cơ thể cô bay tay cường tráng có lực, nhẹ nhàng dễ như trở bàn tay nâng cô rùng mình một cái, cả người tiến vào trạng thái cảnh giác, bắt đầu ra sức giãy khi ánh mắt dừng lại trên gương mặt đầy góc cạnh, câu nói “buông tôi ra” sắp trôi ra khỏi miệng lại nuốt ngược trở sao lại là anh? Vì sao anh lại quay lại? Cô mờ mịt không biết làm sao, cố chấp nhìn chằm chằm vào hàng lông mi dày rậm đen dài dưới mí mắt của anh, đôi tay cứng đờ túm chặt lấy áo sơmi Hoàng Việt không cúi đầu nhưng mà khóe môi khẽ nhếch, dùng loại giọng điệu trào phúng giễu cợt nói “Trần Khả Như, cô tuyệt đối đừng nghĩ tôi đang đồng cảm với cô, chỉ là tôi không muốn ngày mai trên báo sẽ xuất hiện tin tức vợ tôi bị một kẻ lang thang cưỡng bức ta còn chưa ly hôn, Lê Hoàng Việt tôi sẽ không cho phép bất cứ thằng đàn ông nào cắm sừng tôi được!” “Tôi biết mà.” Trần Khả Như nhàn nhạt nói, thì ra đây chính là điều mà anh lo Hoàng Việt không thích cô quá thân thiết với một người đàn ông khác, là bởi vì anh không muốn bị cắm sừng chứ không liên quan gì đến tình chưa nói đến anh rất quan tâm hình tượng của bản thân và tập đoàn Á mắt Lê Hoàng Việt liếc qua người phụ nữ không biết phải trái này một lần rồi hừ lạnh một tiếng “Hiểu rõ là tốt nhất, tiền lương của bác sĩ không thấp đâu nhỉ, chẳng lẽ đến tiền gọi xe cô cũng không có sao?” “Tổng giám đốc Việt yên tâm, sau này sẽ không xảy ra loại chuyện này nữa.” Ý của cô là, về sau không bao giờ để “anh” phải tự mình đến đây rằng có nhiều chuyện phải tự mình hiểu lấy, mà giờ phút này khi cô nằm trong lòng ngực anh. Mặc dù cách một lớp quần áo mỏng nhưng cô vẫn có thể cảm nhận rõ ràng nhịp đập của trái tim anh, đường cong cơ ngực hoàn hảo ma xát với da thịt cô tạo thành một cảm giác xấu hổ khó có thể tiêu lâu về sau, cô luôn suy nghĩ đến vì sao đêm nay Lê Hoàng Việt lại đến tìm cô, nếu anh lạnh nhạt rời đi thì có lẽ cô sẽ không bị nhục nhã đến mức suốt đời khó quên như lam cái ôm của anh, không thể nghi ngờ gì đây chính là một chuyện giống như uống rượu độc để giải tới đường lớn, Trần Khả Như giật ống tay áo của anh nhắc nhở “Lê Hoàng Việt, anh có thể thả tôi xuống không, tự tôi sẽ gọi xe.” Lê Hoàng Việt cúi đầu, dường như trong mắt hơi u ám, đồng thời cũng hiện lên sự bực tức khó có thể phát hiện được, anh lạnh lùng nói “Biệt thư Di Linh ở đối diện, cô thật sự muốn gọi xe sao? Thật đúng là một người phụ nữ lắm chuyện.” Trần Khả Như nghẹn họng không biết nói thể nào, cô ngẩng đầu thì thấy quả thật đúng như mặt cô tràn đầy xấu hổ, một lát sau mới lên tiếng “Vậy anh đặt tôi xuống đi, tôi không sao cả.” “Cô xác định cô có thể sang đường trong vòng 25 giây sao? Hay là cô muốn dùng hình thức tự sát để làm tôi thương hại, đồng tình với cô?” Lê Hoàng Việt đúng là không phụ danh hiệu rắn độc của anh, không lúc nào mà không chế giễu, nói móc cô.“Tổng giám đốc Việt yên tâm, tôi sẽ sống lâu trăm tuổi.” Trần Khả Như không cam lòng yếu thế đánh trả đáp lại, nếu sức lực Lê Hoàng Việt quá sung mãn, vậy thì cô nên cảm thấy vui mừng mới nhanh chóng rời khỏi tầm mắt của anh sao? Nằm mơ Khả Như thật sự rất gầy, lúc ôm cô, Lê Hoàng Việt có thể cảm nhận được rất rõ cân nặng này thì cho dù có đi mấy trăm mét cũng sẽ không tốn một chút sức lực thường người phụ nữ này không ăn cơm sao? Cũng may ngực vẫn là cup cũng không biết vì sao lại cảm thấy bực bội, bởi vì cứ mãi nghĩ về những thứ này nên khi trước ngực va chạm với một nơi mềm mại thì anh lại càng thêm mẫn cảm, mọi nơi trong cơ thể anh đều bị kích đêm ở lại biệt thự nhà họ Lê, bóng dáng cơ thể cô lại bất giác tràn ngập khắp đầu óc vậy mà cứng đến bản thân đã từng nói như chém đinh chặt sắt rằng sẽ không tiếp tục đụng vào người phụ nữ này thì anh lập tức xuất hiện cảm giác xúc động muốn hủy tiềm thức anh luôn tự cảnh cáo chính mình rằng Lê Hoàng Việt, mày không được đụng vào người phụ nữ này vào biệt thự, Lê Hoàng Việt thô lỗ ném Trần Khả Như lên ghế sô nháy mắt mất đi trọng lực, Trần Khả Như hơi choáng váng, rồi lại nhìn thấy vẻ mặt âm u của sao vậy?. Văn ÁnTác giả Say - Bạn đang đọc truyện Chồng Tôi Thật Quyến Rũ của tác giả Say. Trần Khả Như chưa từng nghĩ tới tình tiết em gái và anh rể dan díu với nhau như trong phim kịch thế mà lại thực sự diễn ra trước mắt nghe toàn cuộc đối thoại của đôi nam nữ bên trong phòng kia khiến cô ghê tởm và phẫn nộ!Làm chuyện đó trên xe, quá trớn tới mức đến bệnh viện khám rồi còn nói là muốn cô làm bác sĩ chủ em gái cùng cha khác mẹ của cô cũng giỏi thật đấy!Cô tự cảm thấy thật không đáng khi mình lại thích một người đàn ông không ra gì như vậy!Chỉ là, người kia không phải thích ăn chơi đàng điếm, scandal tình ái bay đầy trời, phong lưu thành tính hay sao?Giờ lại lộ ra ánh mắt hứng thú với cô là cái quỷ gì???

chồng tôi thật quyến rũ